M. Hằng được sinh ra và lớn lên trong một gia đình mà bao nhiêu người mơ ước. Bố Hằng là một người đàn ông lý tưởng, kiếm được nhiều tiền, biết chăm lo hạnh phúc gia đình. Mẹ Hằng là một người phụ nữ nhanh nhẹn, hoạt bát, rất đẹp và quý phái. Thừa hưởng những gì thuộc về bố mẹ, Hằng và em gái đều xinh đẹp, thông minh, học giỏi. Mọi thứ sinh hoạt trong gia đình, Hằng đều để ý. Cô rất yêu quý tổ ấm của mình, dù biết tình cảm mẹ đối với bố chỉ là sự nể phục, cảm kích về một người đàn ông chu toàn cả công việc gia đình lẫn xã hội. Còn tình cảm của bố đối với mẹ là chân thành và rất thật.
Rồi một ngày Hằng bỗng ngạc nhiên trước những hành động khác lạ của mẹ, cô thấy mẹ cầm điện thoại ngay cả khi vào nhà tắm, thấy mẹ cười mãn nguyện khi đọc điều gì đó trên điện thoại. Cô thấy một cái bộ trang sức lạ trong tủ của mẹ, và chính tai cô nghe thấy những người hàng xóm xung quanh thì thầm to nhỏ chuyện mẹ có bồ. Hằng cảm thấy hoang mang quá, muốn phủ nhận điều đó nhưng thật là khó. Cô cảm thấy hoài nghi tất cả, hoài nghi về mẹ. Và rồi cô giành tất cả số tiền tiết kiệm của mình và em gái đến nhờ Dịch vụ thám tử tìm ra sự thật.
Những thông tin cung cấp cho thám tử tư chỉ là một tấm hình của mẹ, phương tiện và dịa chỉ nhà.
Kế hoạch các
tham tu làm việc là sáng ngày thứ 7, ngày mà cô không đến trường, bố vẫn phải đi làm và mẹ có đủ thời gian đi shopping từ sáng đến tối muộn mới về nhà. Hôm đó trông mẹ thật lộng lẫy trong chiếc váy màu đỏ, tóc mẹ làm xoăn, khuôn mặt hình trái xoan của mẹ chỉ trang điểm nhẹ nhàng. Mẹ lấy lý do đi thăm bạn bè, không ăn cơm ở nhà.
Mẹ không đi xe mà đi bộ ra đầu đường lớn, đã có 1 chiếc xe lexus màu đen bóng đỗ xịch chờ sẵn ở đó. Từ trong xe có một người đàn ông trẻ hơn mẹ độ vài tuổi bước xuống xe, mở cửa cho mẹ. Hai người rất thân mật, người đàn ông đó lái xe đưa mẹ tôi đi ăn sáng, shopping, đi xem phim và điểm cuối cùng mà cô không thể tin nổi vào tai mình khi thám tử báo tin là họ đã cùng nhau vào khách sạn. khách sạn đó khá xa chỗ cô đang ở, nhưng cô vẫn muốn tận mắt chứng kiến xem đó có phải là sự thật hay không? Hằng vội vàng bắt taxi đến địa chỉ mà thám tử cung cấp. Mắt cô lệ nhòa khi nhìn thấy mẹ tay trong tay với người đàn ông kia bước từ trong khách sạn đi ra. Nhìn gương mặt mẹ tươi tỉnh, cười rạng rỡ mà Hằng cảm giác có gì đau nhói nơi lồng ngực. Phải chăng vì bố quá bận rộn với công việc, lo kiếm tiền,….mẹ cô đã tìm đến người đàn ông đó có thể cho mẹ những dư vị ngọt ngào mà tuổi hai mươi mẹ chưa từng có. Tại sao ở nhà mẹ vẫn là một người mẹ tốt, mẹ vẫn cười âu yếm với cô và em gái, nụ cười thật hiền. Mẹ vẫn nói với ba thật nhẹ nhàng, tình cảm,… Nhưng tất cả đều là giả dối, tất cả đều là vỏ bọc cho việc mẹ đi ngoại tình với người đàn ông khác. Bố vẫn đối xử tốt với mẹ. Bố tận tụy chăm sóc mẹ để rồi cái mà ba nhận được là những câu hờn trách không hài lòng của mẹ. Cô thấy thương bố ghê gớm. Càng nghĩ cô càng giận mẹ. Cô thấy ghê rợn, thậm chí là khinh bỉ cái hạnh phúc giả tạo mà gia đình đang có.
Và rồi bố cô đã cho cô sức mạnh, chính bố cũng biết sự thật đau khổ đó nhưng bố đã im lặng. “Hãy tin bố, tình yêu của bố con mình sẽ giữ được mẹ ở lại, đừng nói gì để rồi không thể cứu vãn được gia định con ạ!”.
Hằng cảm thấy yên lòng hơn, mọi việc bố cô sẽ nói chuyện với mẹ. Hy vọng mẹ tĩnh tâm để sửa sai cho những lỗi lầm của mẹ.